Thư gửi bạn đọc!

Bạn đọc thân mến!

Trở về làm dân là cách hay nhất để chiêm nghiệm cuộc đời. Các bậc sỹ phu thời phong kiến mỗi khi bất mãn với triều đình cũng chọn cho mình cách rút lui, ở ẩn. Nhưng không có nghĩa như thế là thơ ơ với thời cuộc, họ vẫn đóng góp sức mình với xã hội bằng cách dạy học hay viết sách...
Như chúng tôi đã đề cập trước đây, việc lấy danh nghĩa 'nhân dân' để làm điều xằng bậy, cản trở tiến trình phát triển là điều đáng lên án. Để lên án hành vi này không phải là trách nhiệm của những nhà trí thức mà của cả cộng đồng, trong đó có chúng tôi.
Rất mong bạn đọc chia sẻ và cùng chung tay, góp sức!
Thân mến!


Thứ Năm, 10 tháng 5, 2012

Kìa! Hoa hậu!

Mời xem đoạn hội thoại sáng nay giữa DĐB và DLB nhé, nào:

- DLB: Ê, chán sao không qua nhà anh chơi!
- DĐB: Bẩn bỏ mẹ, sang làm đéo gì .
- Bẩn là bẩn thế nào, chú mày cứ nói bỡn. À mà mày hôm nay nói năng xã hội đen thế hở?
- Với bác thôi! chẳng qua đi với MA nên em đành chịu đổi mình.
- Ơ, thế là mấy nay, mày vẫn phượt qua nhà anh hử, sao anh chả thấy?
- Ruồi , nhặng bay đầy như đám mây, bác có mắt thánh cũng chả nhìn ra.
- Mày thấy mấy bài sáng nay thế nào... ý là về hoa hậu... biểu tình ấy!
- Thú thực em xin bác đấy! Bác là Người Việt, hẳn bác hiểu phong tục người Việt là với người đã khuất, dù thế nào cũng đừng đụng tới họ, đụng tới họ là đụng tới tâm linh ấy.
- Là sao, tao chưa hiểu?
- Bác cứ giả đò à...
- Đéo mẹ, nói toẹt xem nào?
- Thì em nói cái con... KIM KIM của bác ấy. Từ một đứa con gái ngây thơ, trong trắng, bác đẩy thế nào mà chừ nó thành mẹ mìn luôn, thật ác. 
- Mẹ mìn là mẹ mìn thế nào... này nhá, nó có nhan sắc, lại biết trưng diện... nó đẹp, trẻ nhất trong đám biểu tình thì tao gọi nó là "hoa hậu biểu tình", sai thế đéo nào được. Mày thử căng mắt tìm xem có con nào trẻ đẹp hơn nó không? Mấy con Phương Bích, Bùi Hằng, Dương Hà... mấy cái ngữ ấy, cho chó còn chê, lăng xê nó có ngày chết oan ấy chứ lậy.
- Bác chả lăng xê Bùi Hằng là "người phụ nữ của năm 2011" ấy còn gì?
- Đéo đâu phải tao, mày xem lại đi, đó là thằng Diện, Nguyễn Xuân Diện hán nôm đấy. Tao buôn lại kiếm tí lời thôi chứ con mẹ đó nhìn gớm thấy mẹ tao luôn. Nhìn cái thành tích bất hảo của thị, nói thiệt cho địt cũng đéo dám...
- Bác lại nói bậy rồi! Thôi trở lại chuyện em hoa hậu của bác. Theo em bác nên tích đức một chút, cứ đẩy em nó, đến giờ nó mang xả xác bố ra cho bác buôn thiệt nhẫn tâm hết sức.
- Nghe mày nói thế là tao biết mày đéo biết gì về làm ăn kinh tế rồi.Mày thấy thằng người Hoa (Ba Tàu khựa) nó buôn mấy thứ cỏn con như hàng mã, đồ chơi trẻ em,... mà nó còn giàu kếch sụ lên đấy. Làm ăn là phải biết lựa chọn đúng nhu cầu, không có nhu cầu thì tập thói quen để người ta có nhu cầu, từ đó bơm hàng ra mới hốt bạc. Làm ăn là phải biết chớp lấy cơ hội, huống chi cơ hội đã khó, nay có cơ hội vàng, hời thế mà không đầu tư thì có mà dẹp "tiệm" hử? Nói thiệt nha, vụ xử phúc thẩm thằng đánh bố con KIM, tao dám chắc sẽ kiếm bộn nhá. Tại phiên toà đã hời rồi, sau phiên toà còn lai ra chán. Tha hồ tao giật tít câu viu: "Trung tá công an đánh chết dân"; "Âm mưu gì sau cái chết thương tâm"; "Niềm tin nào cho cô bé xinh xắn, yếu ớt mất bố ngay trong trụ sở công quyền"... còn dài dài tới cuối năm ấy chứ lỵ.
- Thôi, thôi... thối quá, bác làm ơn đừng mang rác qua nhà em. Em mệt rồi, tiến bác!
- Địt mẹ, đang nứng  làm mất hứng... chào!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét